“Park tổng, thế này đi.” Giám đốc của Bora Hae nhìn Park Jimin cười cười, “Chúng ta đều nhường nhau một chút. Hai mươi phần trăm được không?
Park JiminBa mươi phần trăm, không thể thấp hơn
Đối với cuộc chiến dài hơi này, Park Jimin đã không còn kiên nhẫn.
Park JiminNếu như quý công ty không có thành ý muốn hợp tác, lần này tôi và Park Seojun xem như phí công một chuyến đến đây thôi
Park JiminNhưng tôi tin các anh sẽ không thể tìm được công ty nào ra giá thích hợp bằng chúng tôi đâu
“Park tổng nói quá rồi.” Giám đốc bên Bora Hae ngoài cười nhưng trong lòng cười không nổi.
Park JiminGiám đốc Kim, chúng ta đều hiểu
Park JiminTôi đâu cần nói quanh co nữa
Park Jimin gấp hợp đồng lại nói thẳng.
Park JiminNếu như Bora Hae thực sự tìm được bên khác hợp tác tốt hơn chúng tôi, cũng sẽ ko phí thời gian ngồi đây đôi co với chúng tôi đâu nhỉ?
Park JiminTôi nói có đúng không?
Park Jimin còn chưa dứt lời, nụ cười của giám đốc Kim đã bắt đầu cứng nhắc.
Park JiminNên là, ba mươi phần trăm, không giảm nữa
Park Jimin chậm rãi ngẩng đầu, giọng nói nhẹ nhàng.
Park JiminTôi và Park tổng đều đói rồi, chúng tôi xin phép về trước ăn cơm
Park JiminNếu như giám đốc Kim đổi ý, rất hoan nghênh anh liên lạc với tôi
Sau khi rời khỏi Bora Hae, cả hai chọn một nhà hàng gần đó để ăn cơm, nhân lúc rảnh rỗi Park Jimin nhắn cho Min Yoongi một tin nhắn.
Park JiminBé ngoan, em ăn cơm chưa?
Park Seojun không cần đoán cũng biết Park Jimin đang nhắn tin cho ai. Anh dùng đũa gõ nhẹ lên chén.
Park SeojunMới đi chưa được bao lâu, còn chưa tới hai mươi bốn tiếng, nhắn bao nhiêu cái tin rồi hả?
Park JiminHừ, mày ghen tị à?
Park Jimin câu môi cười, để điện thoại sang một bên, ánh mắt cứ một chốc lại nhìn điện thoại thêm một cái.
Park Seojun khịt mũi khinh thường.
Park SeojunCái con khỉ! Mày xem tao là ai?!
Park SeojunNói như thể tao không có ai để nhắn tin như tụi mày ấy
Park JiminGhê, nói nghe coi, ai thu mua hàng tồn kho….
Park Jimin còn muốn nói gì đó, điện thoại đột nhiên rung lên, hắn gấp gáp nhìn, là tin nhắn trả lời của Min Yoongi.
Đang muốn trả lời, một tin nhắn khác của cậu lại được gửi tới.
Trong ấn tượng của Park Jimin, đây là lần đầu tiên Min Yoongi trả lời tin nhắn của hắn. Càng khiến cho người ta bất ngờ hơn, chính là trong tin nhắn còn chất chứa quan tâm mà cậu dành cho hắn.
Công việc chất đống khiến Min Yoongi bận đến sứt đầu mẻ trán. Tranh thủ nhắn tin trả lời Park Jimin xong lại phải lao đầu vào làm việc.
Jung Ho Seok không nghe lời anh trai khuyên, lấy lý do công việc tới tìm Min Yoongi. Cậu không muốn nhìn thấy y, nhưng nghĩ lại có lẽ đối phương có việc gấp cần bàn bạc, thế là bảo với y tá Kim cho y vào.
Min YoongiNói đi, có việc gì?
Min Yoongi không ngẩng đầu nói.
Thái độ lạnh lùng của cậu khiến Jung Ho Seok có hơi đau lòng. Y mang tập văn kiện đặt lên bàn, nhẹ giọng nói.
Jung HoseokĐây là bản hợp đồng cần bác sĩ Min xem qua, bên trong chưa chỉnh sửa bất cứ gì cả
Min YoongiCậu để đó đi, chờ tôi làm xong việc bên này tôi sẽ xem qua
Min YoongiXem xong tôi sẽ bảo y tá Kim đem qua bên đấy
Jung Ho Seok còn chưa kịp mở miệng, Min Yoongi đã trực tiếp tiễn khách.
Min YoongiKhông còn chuyện gì thì đi đi
Min YoongiTôi còn rất nhiều việc phải làm
Jung HoseokBác sĩ Min, hôm nay em đến đây còn một việc nữa
Min Yoongi nhíu mày, dừng bút trong tay lại, thuận miệng hỏi.
Min YoongiCòn việc gì? Mau nói đi
Jung HoseokNgày mốt là sinh nhật của em, anh có thể đến dự sinh nhật của em được không?
Min Yoongi ngẩng đầu, biểu tình lãnh đạm khiến cho Jung Ho Seok hoàn toàn thất vọng.
Min YoongiSinh nhật nên ở cùng người nhà, còn tôi với cậu hoàn toàn là người ngoài
Jung HoseokĐối với em, anh không phải là người ngoài
Jung Ho Seok gấp gáp giải thích.
Jung HoseokChẳng lẽ anh ghét em đến thế sao?
Jung HoseokNgay cả sinh nhật em, anh cũng không muốn đến?
Min Yoongi không ghét Jung Ho Seok, nhưng cũng không thích Jung Ho Seok. Đều là sống chết không buông, nhưng thái độ của cậu đối với Park Jimin cũng không kiên quyết như khi đối mặt với Jung Ho Seok. Thậm chí có thể nói khi ở cùng Park Jimin, tuy đối phương rất cường ngạnh nhưng cũng cho cậu rất nhiều thời gian thoải mái.
Min YoongiCậu Jung, tôi đã nói biết bao nhiêu lần rồi
Min YoongiĐừng lãng phí thời gian lên người tôi nữa, giữa tôi và cậu không có khả năng
Cùng một việc đã nói mười lần, nhưng người ngồi trước mặt vẫn như âm hồn bất tán bám theo, giống như hoàn toàn không hề để ý đến lời cậu nói.
Lời của Min Yoongi làm cho đôi bên nhất thời im lặng. Không biết sau bao lâu, giọng nói của Jung Ho Seok nhẹ nhàng vang lên.
Jung HoseokNếu anh đồng ý đến tham gia sinh nhật của em, từ nay trở về sau em sẽ không đến làm phiền anh nữa
Min YoongiCậu Jung, tôi sẽ không tham gia sinh nhật của cậu, cũng sẽ không hứa hẹn gì với cậu
Min YoongiTôi đã nói rất rõ ràng, tình cảm của cậu, tôi sẽ không nhận
Min YoongiNếu như cậu vẫn sống chết không buông, cuối cùng người tổn thương nhất vẫn chỉ là bản thân cậu mà thôi
Lúc mới gặp Min Yoongi, Jung Ho Seok đã bị thu hút bởi nụ cười mỉm của cậu. Nhưng đến ngày hôm nay y mới biết, cay nghiệt bất cần mới chính là bản chất thật của đối phương.